Chiếc xe dừng trước một bảng led to lớn với hàng chữ phát sáng "ẢO QUỐC".
Hắn mở cửa bước xuống, trời lại bất chợt đổ cơn mưa rào, Tây trang màu đen u uất cũng theo đó mà trở nên thẫm nước.
Không vội vã, cũng chẳng gấp gáp, hắn cứ từng bước lãnh đạm đi vào bên trong mặc trời vẫn đang trút xuống từng hạt nặng trịch.
Vừa bước qua cánh cửa cách âm đắt tiền, nhân viên phục vụ thấy bóng hắn cũng liền thận trọng cúi chào:
- Vũ tổng, ngài muốn phòng VIP hay....
Lời chưa kịp ra hết, hắn cũng chẳng thèm bỏ tai mà lướt qua người nhân viên kia đi thẳng đến vị trí chính giữa, đôi mắt sắc lạnh nhìn hai thân ảnh ngả ngớn đang dựa vào nhau mà gằn lên:
- CÚT!
Người đàn ông lúc này đang ngồi ở vị trí đó, vòng tay còn ôm một mỹ nữ ăn mặc hở hang mà nhìn lên hắn, nghênh mặt nói:
- Mày là ai? Không thấy chỗ này tao đang ngồi sao?
Hắn lúc này đôi mắt đã rực lửa, gắng nhẫn nhịn mà lặp lại:
- TAO CHO MÀY BA GIÂY, ĐEM CẢ Ả BÊN CẠNH MÀY BIẾN KHỎI ĐÂY!
Tên kia nghe vậy lại cảm thấy có chút run sợ nhưng vì sĩ diện lại đứng bật dậy, đưa bàn tay lên đẩy mạnh vào vai hắn:
- Mày là thằng nào mà hỗn láo như vậy? Có biết tao là ai không? Chỗ này là tao bỏ tiền, mày mới là thằng nên biến khỏi đây.
Ai ngời lời vừa dứt, hắn liền đưa tay lên siết chặt lấy cổ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-tinh-la-bien-lua/2939970/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.