“Công chúa, nếu hôm nay người gặp nguy hiểm là Khuê Túc, ngài cũng sẽ bình tĩnh ngồi ở đây xem như vậy sao?” Thần Tài nghiêm túc hỏi Li Nguyệt, Li Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu.
“Ngươi nhớ lại rồi?” Li Nguyệt không thể tin được hỏi hắn.
Không có khả năng, đây là cha nàng tự mình động tay, làm sao có thể dễ dàng nhớ lại như vậy được?
Thần Tài nghi hoặc nhíu mày: “Nhớ lại cái gì?”
Li Nguyệt nhìn Thần Tài trong chốc lát, bỗng nhiên hiểu ra gì đó, nàng lắc đầu bật cười: “Không có gì, ngươi đi đi, trên đường tự mình cẩn thận, ta và Văn Khúc sẽ trông chừng cho.”
Thần Tài không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp gọi cân đẩu vân, loại kỹ năng như lái xe, hắn tạm thời còn chưa học được.
Trong lòng Thần Tài cũng rõ ràng, Chiết Chi sẽ không dễ dàng chết như vậy, dựa theo mệnh cách Tư Mệnh viết, cô ấy còn một đoạn thời gian rất dài có thể hao phí, nhưng mà bọn họ lại quên mất một từ: Hiệu ứng bươm bướm.
Hắn xuất hiện, chính là con bướm, cánh nhỏ phẩy phẩy, sự tình liền xuất hiện biến số, chờ lúc Thần Tài đuổi tới nhà xưởng bỏ hoang, hắn cảm thấy cực kỳ may mắn vì bản thân tới kịp.
Hai người Vương Quế Phân và Hoa Tư Điềm đang cãi nhau: “Con đang làm cái gì? Con muốn phóng hỏa thiêu chết Chiết Chi?”
Hoa Tư Điềm nghe Vương Quế Phân nói, âm trầm nở nụ cười: “Sao vậy, bà sống với cô ta hai mươi năm, không lẽ đã bắt đầu có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3088998/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.