Hoa Cường và Hoa Tư Hàm đều ngây ngốc nhìn nhau, không ai nói được lời nào, Hoa Cường nắm chặt xấp hồ sơ.
“Không có khả năng!”
“Đây là giả!”
Hai cha con đồng thời mở miệng, không ai tin đây là sự thật, nhưng sự thật lại đang bày ra trước mắt, mặt trên còn có chữ ký của Hoa Tư Điềm, thời điểm là trước khi Hoa Tư Điềm trở về nhà một năm.
Hai người đều là tinh anh trong giới thương trường, chỉ số thông minh không thấp, thấy xấp văn kiện này thì chỉ có thể nghĩ đến một việc, làm gì có ai đang êm đẹp lại chạy tới bệnh viện chỉnh dung cơ chứ? Mà cho dù có nguyên nhân, dựa theo năng lực của Hoa thị, tất nhiên sẽ tìm bác sĩ tốt nhất cho Hoa Tư Điềm.
Không cần thiết phải giấu diếm như vậy.
“Ba, không thể nào.” Hoa Tư Hàm rõ ràng không tin những việc này: “Ba, chúng ta và Điềm Điềm đã làm xét nghiệm ADN, con bé là em gái con, là con gái của ba mà!”
Hoa Cường cảm thấy có chút đau đầu, ông lục lọi trong trí nhớ: “Năm đó chúng ta đúng là đã làm xét nghiệm ADN, nhưng mà, nhưng mà…”
Nhưng mà xét nghiệm ADN là thật hay giả, ông không biết, dù sao thì quá trình xét nghiệm ADN cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến bọn họ phải mất nửa tháng mới nhận được kết quả.
Cho nên Hoa Cường cũng không dám cam đoan rốt cuộc chuyện là như thế nào.
Lúc này ông bỗng nhiên nhớ đến cô gái tên là Chiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3088999/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.