“Phụ thân…. Lão gia…”
Thượng Khả Hân theo phản xạ hét lên, mà ở đối diện Trân phu nhân từ lúc nào đã rơi lệ, bà chỉ biết kêu lên mà không thể làm gì. Bây giờ có hối hận ăn năn có thể đã quá muộn.
Nào ngờ từ người Thượng lão toả ra luồng khí đỏ rực từ từ bao trọn lấy ông ấy, không những không ảnh hưởng bởi lực khí của tên kia mà còn đẩy ngược lại khiến hắn trọng thương. Thượng lão vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, chợt ông nhìn thấy thứ phát sáng trong tay áo, thì ra là vật hôm bữa Vân Nguyệt đưa cho ông, vì nhớ lời dặn của nàng cũng như coi nó như nàng bên cạnh nên ông luôn để trong người.
Tên kia bị đánh lại không cam lòng, phóng linh lực liên tiếp về ông nhưng kết quả đều bị như vậy. Không ai rõ hơn Vân Nguyệt, vật nàng tặng nó như một phần hoả lực trong người nàng, do đó Vân Nguyệt mới có cảm giác nội lực bất ổn. Mà mấy tên tép riu này không làm khó được nàng.
Nhận ra không thể làm gì được Thượng lão, bọn họ chuyển hướng đến Khả Hân, mà Thượng lão ở trong này lại không thể điều khiển được chỉ có thể ở nguyên trong vòng bảo vệ này.
“Tiểu Hân, chạy đi… không được để họ bắt… chạy đi…”
Trân phu nhân đoán chừng ông đã được bảo vệ, mắt lại thấy bọn họ nhắm đến Khả Hân, vừa lắc đầu vừa hô lên.
“Câm miệng… Ngươi không muốn bà ta mất mạng thì ngoan ngoãn đi…”
Người vừa lên tiếng là tên giữ bà ta, hắn không những nói mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776082/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.