Vương Tử Dực thực chất đã biết linh lực của nàng là Hoả lực, bởi trước đó cấp của hắn cao hơn nàng nên nhìn ra dễ dàng, mãi về gần đây nàng mới gần như là ngang hàng với hắn.
Hôm ấy nàng không hề hấn gì là do hắn khắc chế linh lực của mình lại, một trong những nguyên nhân khiến nội lực vốn đã tổn hại lại càng nặng nề. Rời khỏi đó với một thể trạng không gì xấu hơn, hắn dùng toàn bộ nội lực có thể để đến núi Ngũ Sơn.
Hiện ra trước mắt nàng là gương mặt vừa hận vừa thương, cả cơ thể hắn mờ ảo trong lớp khói trắng. Trên vẻ mặt cương nghị chuẩn soái đó là vài vết thương, nhưng nàng biết bên trong hắn không hề ổn như bên ngoài. Vừa giơ tay định dùng nội lực của mình để giúp hắn liền bị thứ khác chặn lại.
“Đừng nhìn ta như thế, có lòng tốt nhắc cho ngươi… vốn linh lực các người không thể hơn nữa ngươi còn chưa hồi phục… thế nào định dùng mạng đổi mạng…”
Bị nàng nhìn chằm chằm, ông ta lập tức vào vấn đề, có điều nàng lại chỉ chú ý đến vế sau mà bỏ đi câu trước.
“Ông có cách đúng không… Điều kiện là gì?”
“Hm… có vẻ hắn rất quan trọng với ngươi…”
Quan trọng sao, lúc trước là thế, bây giờ chính nàng cũng không biết là gì, hận sao tất nhiên là nàng hận, nhưng không phải có yêu mới có hận ư… Hay đơn giản nàng chỉ muốn chấm dứt mọi chuyện…
“Ta ở trong núi này cả đời… giác cảm cũng đã mất theo nó, nếu được yêu cầu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776081/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.