Gần một tuần Vương gia ở lại đây mà không một ai hay ngoài nàng, A Ly và A Tứ cùng Dạ Thu.
Từ khi có hắn, giấc ngủ của nàng đã sâu hơn, không còn chập chờn như trước nữa. Và đêm hôm qua cũng vậy, nàng khẽ mỉm cười nhìn sang bên cạnh.
Nhan sắc bên cạnh thật làm nàng khó quên, Vân Nguyệt phân vân rồi giơ tay khẽ chạm vào sống mũi cao đến khi lướt xuống đôi môi mỏng đang mím chặt nàng liền dừng lại. Một suy nghĩ trong đầu liền bị nàng lắc đầu chối bỏ Vân Nguyệt từ khi nào mà mày có suy nghĩ xấu xa đó.
Thượng Vân Nguyệt ngồi dậy được nửa chừng liền có một vòng tay ôm eo nàng kéo xuống.
“… Vương gia… bỏ ta ra…”
Vân Nguyệt có chút hốt hoảng rồi nàng kéo tay đang kìm nàng lại, Vương Tử Dực vẫn nhắm mắt, có chút làm nũng nàng.
“Nguyệt Nguyệt… ta xin lỗi, nàng tha thứ cho ta được không?”
Một Vương thần của Điện hạ mình xuống xin lỗi nàng trên dưới một lần, nói không xao động là nói dối, nhưng nàng sẽ không nói ngay xem như bài học cho hắn. Nghĩ thế Vân Nguyệt chuẩn bị nói thì tiếng gõ cửa lại phá bọn họ.
“Tiểu thư, người dậy chưa… có Minh công tử đến…”
A Ly vừa được báo có người xưng Minh công tử muốn gặp Vương phi, chính A Ly cũng không biết là ai cho nên đành gõ cửa.
“Ta biết rồi.”
Vương phi đáp lời rồi thoát khỏi vòng tay người nào đó để đi thay trang phục, đến lúc nàng xong đi ra ai kia cũng đã chuẩn chỉnh ngồi đó nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776056/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.