Theo hướng trườn, cả hai được dẫn ra sau rừng trúc nhưng vừa đến cây trúc đầu tiên, nó liền rẽ sang trái dẫn cả hai đi vào tận sâu bên trong.
Dạ Thu và Vân Nguyệt ngạc nhiên, ở đây trồng hầu như các loại dược liệu, ánh mắt nàng loé sáng khi nhìn thấy cây Bạc Hạ Giới, dù không triệt để nhưng giảm được bệnh này.
“Tiểu lục, ta hái được chứ?”
Vân Nguyệt cúi xuống nhìn ra hiệu hỏi, chỉ thấy nó ngoe nguấy đầu ra dấu nàng có thể hái. Vân Nguyệt vui mừng, nàng hái lượng vừa đủ, đến khi về phòng nàng vẫn chưa thể tin.
“Dạ Thu, muội về nghỉ đi cũng muộn rồi, có gì sáng mai chúng ta đi.”. ?ì? đọc ?hê? ?ại ⩶ ? ?U???u??n.VN ⩶
“Được, vậy tỷ nghỉ ngơi nhé.”
Trong phòng, Vân Nguyệt để tiểu lục trên phản sát giường, nàng chống cằm nhìn nó.
“Tiểu lục, làm sao để ta có thể giao tiếp với mi”
Nhưng phải để nàng thất vọng, vì tiểu lục chỉ bò lên người nằm trọn trong lòng, Vân Nguyệt cũng thở dài rồi đi ngủ.
Đến khi nàng chìm hẳn vào giấc ngủ, mắt tiểu lục dần chuyển sang đỏ, một luồng hơi bay vào người Vân Nguyệt.
Sang ngày hôm sau, một hồi luyện cùng Dạ Thu, nàng quyết định hôm sau sẽ ra ngoại thành dù sao ở mãi trong phủ cũng chán.
“Dạ Thu, muội biết hôm qua ta nhìn thấy gì không?... Tiểu lục đã vào báo ta có thể nói chuyện với nó khi ta lên bậc ba.”
Dạ Thu cũng không ngạc nhiên lắm, ban nãy nó cũng thấy chân thân bên trong người nàng.
“Muội nghĩ cũng không lâu nữa tỷ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/252713/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.