Chương 26 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan “Đáng yêu…” Bàn tay còn lại của Mặc Lâm vô thức đưa về phía tai của Cố Nguyên. Khi sắp chạm vào thì đột nhiên dừng lại, vì chủ nhân của cái tai đó lập tức né tránh, trong mắt ánh lên sát khí: “Anh định làm gì?!” Khóe môi Mặc Lâm cong lên, mang theo một thứ mập mờ đến cực điểm: “Sao vậy, cậu hoảng rồi à?” Nghe thấy đối phương nói câu đó, Cố Nguyên lập tức cau mày: “Tôi không hiểu anh đang nói gì.” Mặc Lâm gần như bất lực xoa trán, nhưng giọng nói lại vô cùng kiên nhẫn: “Không sao, chúng ta có thể từ từ…” Lúc này trong đầu Cố Nguyên chỉ còn lặp đi lặp lại bốn chữ “Cậu hoảng rồi à”. Cậu suy nghĩ mấy giây rồi nói: “Anh đang nói đến phản ứng căng thẳng do dopamine và norepinephrine* gây ra đúng không?” (*Phản ứng căng thẳng do dopamine và norepinephrine là một phần của phản ứng “chiến đấu hoặc bỏ chạy” của cơ thể khi đối mặt với các tác nhân gây căng thẳng. Dopamine và norepinephrine, cùng với epinephrine (adrenaline),đều tham gia vào quá trình này, nhưng mỗi chất có vai trò riêng. – Bác gồ nói, Chan không hiểu, Chan bị ngu. Cảm ơn) Mặc Lâm khựng lại một chút, có phần thán phục khả năng hiểu vấn đề của cậu: “Nếu cậu nhất định muốn hiểu như vậy… thì cũng được…” “Tôi cho rằng anh đã xịt nước hoa chứa pheromone,” Cố Nguyên nói, “Dẫn đến tôi tiếp nhận sai tín hiệu hóa học.” Nói xong, cậu đặt một miếng gạc lên tay Mặc Lâm, rồi xé băng dính trắng, dán miếng gạc lên lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923151/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.