Chương 25 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan 48 giờ thẩm vấn kết thúc, Chu Tiết bước ra khỏi cục cảnh sát. Trời đã tối đen, đèn giao thông không ngừng nhấp nháy. Đèn đỏ dành cho người đi bộ trên vạch qua đường phía đối diện chớp vài cái, rồi chuyển sang màu xanh. Chỉ cách một con đường nhỏ, Chu Vinh Quang và Chu Uyển Đình đang đứng chờ cô bé ở phía bên kia. Gió thổi lay động tán cây, lá cây du rơi khỏi cành, chao đảo trong màn đêm rồi chậm rãi rơi xuống bên chân cô bé. Chu Tiết cúi đầu, nhặt lên một chiếc lá màu vàng kim. Ở giữa chiếc lá có một lỗ sâu đục thủng, trông chẳng khác nào một con người bị khoét mất trái tim. Chu Vinh Quang bên kia đường bắt đầu mất kiên nhẫn, chửi ầm lên: “Con súc sinh này, tốt nhất là đừng có về nhà nữa, chết ngoài đường cho rồi!” Nói xong, anh ta nổi giận bỏ đi. Chu Uyển Đình không nói gì, vẫn đứng nguyên tại chỗ chờ cô bé. Khi Chu Tiết bước đến gần, cô ta lạnh lùng nói một câu: “Sao tao lại đẻ ra cái thứ như mày chứ…” Gió lạnh tê buốt. Chu Tiết chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, cổ áo đã bạc màu vì giặt quá nhiều. Gió lùa vào cổ và tay áo khiến cô bé không khỏi rùng mình. Trước khi rời đi, cô bé quay đầu nhìn lại cục cảnh sát sau lưng, bên trong vẫn sáng đèn. Xe của Mặc Lâm đỗ ở gần đó. Người ngồi ghế phụ khoanh tay trước ngực, bất chợt nói: “Chuyện hôm đó, tôi đã hiểu lầm anh.” Mặc Lâm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923150/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.