Chương 27 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Hai giờ sáng. Mặc Lâm đẩy cửa phòng thẩm vấn, từ túi áo vest lấy ra một bao thuốc, giờ này cần một điếu để tỉnh táo lại. Hành lang trống trải nối liền đến sân thượng tầng hai. Khi cánh cửa sân thượng được đẩy ra, phát ra một tiếng “két” khô khốc, khiến đêm khuya thêm phần lạnh lẽo và tĩnh mịch. Ngón tay với khớp xương rõ ràng rút ra một điếu thuốc mảnh dài, đầu lọc được chế tác cực kỳ tinh xảo. Ánh sáng từ chiếc bật lửa ánh lên một tia vàng lóe qua. “Đinh~” Sau tiếng kêu thanh thoát, một tia lửa bùng lên, gương mặt sắc nét hiện lên lờ mờ trong ánh lửa, mái tóc đen hòa lẫn vào màn đêm. Ngón tay cái nhẹ nhàng bóp vỡ viên bi hương việt quất trong đầu lọc, làn khói mang theo vị the mát cuộn vào trong phổi, sợi thuốc cháy lên phát ra những âm thanh lách tách như thể dòng suy nghĩ đang bị nghiền vụn. “Con à, nếu con muốn trở nên mạnh mẽ, phải chịu đựng được những nỗi đau mà người thường không thể chịu nổi…” “Khả năng thấu cảm của con rất tốt, nhưng như vậy là chưa đủ. Chỉ khi con trải qua cùng một bi kịch, con mới có thể nhìn thấu gương mặt thật sau những chiếc mặt nạ kia…” “Là con trai của một giáo sư tâm lý học, con có thiên phú bẩm sinh. Ba sẽ giúp con phát huy năng lực đó đến cực hạn, nhưng con phải nghe lời!” …… Cánh cửa sân thượng bất ngờ bị đẩy ra. Chiếc bóng bị kéo dài dưới ánh đèn đổ xuống chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923152/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.