CÂY HOA NGÀN NĂM Đã TÀN, TÌNH SÂU ĐÔI TA CŨNG TAN. 
Gió mưa hiện hữu, giữa sân phủ đệ huyết lệ tràn ngập. Xác chết khắp nơi, máu chảy hòa vào mưa đang rơi thành máu loãng. Thiếu nữ đứng đó nhìn mà khóc ròng, trên người mang một bộ hỉ phục đỏ lại nhuộm máu tươi, đôi hàng mi ướt đẫm vì lệ tuôn ra, mắt long lanh vốn đẹp, nay thành vô hồn vì ai. nàng cắn mạnh lên cánh môi hồng đến chảy máu, bộ dạng như đóa hoa đẹp dưới mưa bỗng chốc tàn phai. Thiếu nữ lặng im cho đến khi ngã xuống, miệng bỗng cười. 
"Ước mong nào thành thực 
Lời nói nào là thật 
Thề hẹn có trọn 
Khi tất cả đều chết rồi." 
Từng câu nàng thốt ra, quả đau thương, xót xa. Hắn đã không tới, hắn đã đi, rời xa nàng lâu rồi. Hắn để lại ước hẹn cho nàng, giờ nàng đâu còn màng. Nàng giờ sẽ bay theo những linh hồn oan khuất vì nàng phải lìa khỏi thân xác. Mong kiếp sau có thể chuộc lỗi nàng đang mang. 
Thiếu nữ nhắm lại đôi mắt mình, thân thể chìm vào giấc ngủ mãi không tỉnh. 
... 
Năm năm về trước, nàng là tiểu thư cao quý, nữ nhi của Thừa Tướng. Hoa Sắc. Thiếu nữ ngây ngô, đáng yêu, một người vô tư, thẳng thắn, tính cách bướng bỉnh. Tiểu thư được sủng ái đến tận trời. Năm nàng mười lăm tuổi, nàng biết được thế nào là lần đầu rung động, cũng biết thế nào là yêu, thích. 
Hắn là tướng sĩ trẻ tuổi, anh tuấn Đình Lôi, được phong Tướng Quân do chính Hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258297/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.