Đoản: Nhật Ký Hoa Dại Khờ 1
Năm mười lăm, tôi đã yêu chị ấy, một người con gái đẹp trai, chị ấy đẹp trai trong con mắt đang say tình của tôi.
Năm tôi mười bảy vẫn yêu chị, vẫn là cô bé năm nào lẽo đẽo theo chị từng bước chân, từng quãng đường với vỏ bọc là chị dẫn dắt tôi.
Năm tôi mười chín, bốn năm yêu, suốt quãng thời gian đó tôi vẫn không nói tôi yêu chị, vẫn mãi ngắm nhìn đôi mắt mang nỗi sầu, đôi môi luôn treo nụ cười buồn, biết đau khi thế...
Nhưng xã hội vẫn còn kỳ thị tình yêu đồng giới, với cả tôi không xứng bên chị ấy và chưa chắc chị ấy cũng thích tôi như tôi thích chị ấy.
Tôi chỉ là con nuôi trong gia đình chị ấy, chỉ là may mắn nên tôi mới được nhận nuôi, vậy thì tôi sao có thể thể hiện tình cảm, làm những gì mình muốn chứ?
Tình cảm, tình thương ba mẹ, gia đình ấm cúng cùng mái nhà đấy, tôi không thể phụ hay làm họ thất vọng, đành chôn vùi thứ tình cảm này theo đất, cho mưa cuốn đi.
Và dòng nhật ký cuối này viết ra là lúc tôi, chị gả chồng.
Đoản: Nhật Ký Hoa Dại Khờ 2
Hoa Rơi Không Phải Vì Người
Đến lúc nên rơi thì rơi thôi
Cũng chẳng phải vì gió thổi
Chỉ là hoa không mãi tồn tại
Vậy nên héo khô rồi tàn phai
Hoa không hối hận khi đã bên người
Hoa mãn nguyện lúc tan biến có người ở cạnh.
Ta và hắn bên nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258296/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.