Đoản| Quên Rồi. 
Để em nói nghe... 
Em đã ngủ quên trong tim anh 
Em đã say anh mà chẳng phải say nắng thế nên say mãi 
Em đã nghĩ sẽ mãi yêu anh 
Em đã tưởng mình là một đôi. 
Ngủ quên rồi cũng tỉnh 
Say rồi cũng tỉnh 
Không có gì là mãi mãi 
Tưởng chỉ là tưởng. 
... 
"Nếu em quên anh... anh có buồn không?" 
"Không hề." 
"Tại sao?" 
"Quên được tôi cô hạnh phúc hơn bây giờ, tôi cũng thế." 
"Sao anh biết sẽ hạnh phúc hơn?" 
"Hôn nhân không tình yêu, có gì ngoài dửng dưng không?" 
"Với anh thì thế, em thì không." 
"Ừ, đúng." 
... 
Đó là gì? Phải rồi... cuộc nói chuyện trong bữa cơm, em và anh... 
... 
"Anh có về không?" 
"Tôi chưa thể về được." 
"Vậy anh đã ăn gì chưa?" 
"Rồi." 
"Ừ... có thể tiếp tục cuộc nói chuyện không?" 
"Lúc khác nói." 
"Tít tít..." 
... 
Giá như em có thể cứng rắn, mặt dày không cho anh tắt máy thì hay biết mấy. 
... 
"Ông chủ về rồi." 
"Bà chủ đâu?" 
"Bà chủ? A... bà chủ đi từ lâu rồi. Ông chủ không biết ạ?" 
"Đi đâu?" 
"Bà chủ không nói ạ." 
"Từ bao giờ?" 
"Ba tháng trước ạ." 
... 
"Anh là ai?" 
"..." 
"Có phải là chồng tôi?" 
"..." 
"Ồ... đây là đơn ly hôn. Ký đi." 
"..." 
"... Nói đi chứ?" 
"Cô không phải cô ấy." 
"Anh hay thật! Tôi bị tai nạn mất trí nhớ!" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-cho-vo-toi-doi-mat/3258298/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.