"Nói đến học thần, lớp chúng ta hiện tại cũng có một nha." Chờ Hạ Văn say mê đủ rồi, Giang Đường mới hạ thấp giọng, thần thần bí bí nói, "Sau khi nỏ bỏ lỡ Nhạc Kỳ Sâm, hiệu trưởng Hoa Trung không phải vẫn muốn nhất định phải lấy được Lục Diệp sao? Hơn nữa mình nhớ được khi ở lần đề thi chung cuối cùng, Lục Diệp còn bỏ rơi người đứng thứ hai bảng 63 phút, làm sao sẽ chạy đến trường học của chúng ta. . . . . . Các cậu là học sinh Hoa Trung, biết ẩn tình gì không?"
"Cái này bọn mình cũng không rõ lắm. . . . . ." Hạ Văn phối hợp làm ra một bộ dáng lén lút nói, "Mặc dù thật sự bọn mình đều là học sinh Hoa Trung, nhưng bởi vì không chung lớp, thỉnh thoảng chạm mặt cũng hầu như là gương mặt lạnh lùng dáng vẻ không muốn tiếp cận, hiếm khi nhìn thấy cậu ta cười, cười cũng là khi cậu ta chơi bóng rỗ cười với đồng đội của cậu ta. . . . . . Cho nên mình không rõ cậu ta lắm."
"Lại nói. . . . . ." Vẫn yên lặng nãy giờ, Lâm Nhược Vân đột nhiên lên tiếng, hỏi, "Các cậu biết ai đứng nhất trong cuộc thi chung vừa rồi không?"
"Là ai ?" Vấn đề này hiển nhiên làm khó Giang Đường và Hạ Văn, một lát sau, hai cô mới không xác định nói, "Chẳng lẽ không phải Lục Diệp sao?"
Đây là một hiện tượng kỳ lạ nhưng lại là sự thật, bọn học sinh thường sẽ chú ý người đứng đầu cuộc thi là ai, lại sẽ xem nhẹ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ngoc-biet-yeu/138467/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.