Tặng quà gì cho Tần Mạch đây? Suy đi nghĩ lại, tôi quyết định phải là một món quà made in Hà Tịch.
Tôi kết thúc công việc thật sớm, chạy đến tiệm bánh ngọt Phương Dĩnhđang làm. Tôi biết Tần Mạch đau dạ dày, chắc đã nhiều năm rồi không ănbánh sinh nhật, mà tính người này lại thích ăn thịt nên tôi định làm một cái bánh kem không đường nhân chà bông. (Ẹc, bây giờ thì mình đã biết vì sao Tịch Tịch toàn ăn mì tôm rồi)
Tôi mơ màng tưởng tượng cảnh anh vui mừng tới mức tay chân luốngcuống, tất nhiên, nếu anh dám nói một chữ không thích, tôi sẽ ấn nguyêncái bánh vào mặt ai đó liền.
Anh chủ quán đẹp trai đúng là người tốt, biết tôi muốn tự tay làmbánh tặng sinh nhật tặng bạn, không những dành nguyên một góc sau quầycho tôi trổ tài mà lúc vãn khách còn chạy vào chỉ giáo vài câu.
Suốt thời gian làm bánh, tôi vô cùng vui vẻ, sau khi bánh được chovào lò nướng, anh chủ và Phương Dĩnh đều đứng trước lò không ngừng vỗtay cổ vũ tôi, tôi vênh vang chống nạnh cười sảng khoái: “Anh Lý, haysau này anh mướn tôi làm phụ bếp đi, bảo đảm bánh bán đắt như tôm tươi.”
Anh Lí đẹp trai cười ôn hòa: “Rất có năng khiếu, có thể đào tạo được, tay cô trộn bộn trông còn khỏe hơn cả máy trộn bê tông ấy, chắc chắn sẽ tiết kiệm được khối điện cho quán đấy.”
Phương Dĩnh che miệng cười trộm.
Tôi không để ý lời trêu ghẹo của bọn họ, dòm cái lò nướng lom lom,soái ca Lý cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-manh-me/2959163/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.