"Được rồi, điều nênnói đã nói xong, cô nên đi gặp cô dâu chú rể đi." Nhiễm Nghiên cười mỉamai, như một con công kiêu ngạo đi về hướng phòng tiệc.
Mặc dùchỉ là đính hôn, nhưng tiệc đính hôn của Nhiễm gia nhị tiểu thư và Âmgia Tam thiếu cũng cực kỳ long trọng. Từ xa nhìn lại có thể cảm nhậnđược tất thảy sự sang trọng xa hoa này đều bay ra nồng nặc mùi đồng nhân dân tệ.
"Không dám đi vào sao?" Nhiễm Nghiên thấy tôi đi chậm rì, nhìn có chút hả hê lại cười hết sức khinh bỉ.
Cô ta không hiểu, chuyện cho tới bây giờ, không phải tôi không dám, mà chỉ là không muốn. Nếu bà nội bọn họ thấy tôi xuất hiện ở đây, nhất định sẽ vừa khổ sở lại khó xử. Tôi nên đối mặt với mọi người như thế nào, người bên ngoài sẽ nghĩ gì về tôi?
Tôi càng nghĩ càng nhiều, cũng càng ngày càng không muốn đi vào. Ngay lúc Nhiễm Nghiên mất đi kiên nhẫn,chuẩn bị cho bồi bàn mang tôi đi vào thì một bóng người nho nhỏ độtnhiên chạy vọt tới bên cạnh, ôm chầm lấy tôi. Khí lực khác xa với mộtđứa trẻ bình thường, thiếu chút nữa tôi đã ngã xuống đất.
"Mẹ nuôi, người đi đâu? Sao không đến thăm con?" Tử Hằng vểnh cái miệng đỏ au nhỏ nhắn oán giận.
Từ lần cuối cùng tôi nhìn thấy cậu chàng này chỉ hơn sáu tháng, thật khó cho cậu nhóc chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra tôi.
Tôi cố hết sức ôm lấy cậu nhóc, hết sức hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn: "Mẹ nuôi đi du lịch, con có nhớ mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551465/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.