Âm Nhị Nhi chỉ vàomột bàn thức ăn, liên tục gắp thức ăn cho tôi. Tôi căn bản không có khẩu vị, cố gắng ăn một chút, liền thấy đồ ăn cao sắp đến cổ.
Âm Nhị Nhi ngừng đũa, lo lắng hỏi: "Sắc mặt khó coi như vậy? Dạ dày không thoải mái?"
Tôi lắc đầu, bưng ly nước lên, cố gắng nuốt trôi xuống đống đồ ăn khô khốcnày, nhưng lại phản tác dụng, nó chợt dâng lên, tôi che miệng chạy vềphía phòng vệ sinh. Sau khi ò ra những thứ vừa mới ăn toàn bộ đều vàobồn cầu, tôi mới thấy thoải mái một chút.
Mở cửa phòng vệ sinh, một nhân viên phục nhà hàng vội vàng nghênh đón, nói: "Ngài không sao chứ?"
Tôi vô lực lắc đầu, đi tới trước bồn rửa tay sửa sang lại.
Người phục vụ đưa lên khăn ướt, mỉm cười nói: "Bạn trai của ngài rất lo lắng."
Bạn trai?!
Tôi hơi choáng váng, ngay sau đó kịp phản ứng, là Âm Nhị Nhi yêu cầu cô ấy đến buồng vệ sinh xem tôi.
Người nhân viên thấy tôi ngây người, chần chờ nói: "Ngài thấy trong người không khỏe?"
Tôi bật cười: "Đây không phải là điều rất rõ ràng sao?"
Người nhân viên choáng váng giây lát, nói: "Nếu ngài không có chuyện gì, tôiđi ra ngoài trước, bạn trai của ngài ở bên ngoài chờ đấy."
"Cám ơn cô."
"Không có chi." Người nhân viên chứa ý cười rời khỏi buồng vệ sinh.
Tôi chống tay ở bồn rửa nhìn mình trong gương, người phụ nữ bên trong hốcmắt lõm xuống, nhợt nhạt như một bóng ma, da dưới cánh tay mịn như embé, so với trước khi đi xa thì càng thêm tiều tụy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551466/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.