Tôi ở đây nghỉ dưỡng cũng sắp một tháng rồi, mặc dù mỗi ngày đều chôn mình trong phòng ngủ, cũng khiến tôi mệt chết đi. Visa rất nhanh đến kỳ hạn, tôi quyết định trở về nước nghỉ ngơi tiếp.
Vào ngày tôi rời khỏi Canada, bầu trời bay mưa bụi rả rít, Tô Mạt không ngừng rơi nước mắt.
Đến đại sảnh sân bay, tiểu nha đầu chợt nhào vào trong lòng tôi, nước mắt ào ào tuông và nói: "Tiểu Cô Cô, tôi thích cô!"
"Tôi cũng rất thích cô." Tôi vừa xoa tóc cô ấy vừa nói.
"Không phải chỉ là thích tôi!" Cô ấy nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của tôi lên, nức nở nói: "Cô có nhớ hay không, tôi đã từng nói với cô, tôi là nhất kiến chung tình với cô, lần đầu tiên nhìn thấy cô đã thật sự rất thích rồi!"
Tôi ngạc nhiên cứng đờ: "Người kia không biết. . . . . ."
"Không sai, chính là cô!" Tôi kinh người.
Tôi thật sự bị kinh sợ rồi, theo bản năng rút người ra, lại bị cô ấy ôm lấy.
"Tô Mạt. . . . . . Cô. . . . . ."
"Tôi hiểu cô đang nghĩ cái gì, cầu xin cô đừng hỏi thật sao?" Cô ấy mang vẻ mặt tội nghiệp mà nói.
Tôi như bị kích trúng nên rơi vào trạng thái hôn mê, chỉ nghẹn họng đưa ánh nhìn trân trối về phái cô ấy rồi gật đầu một cái.
Tô Mạt lau nước mắt, tức giận ngơ ngác lầu bầu nói: "Cho nên tôi tới Canada, cũng là bởi vì Âm Hạng Thiên nhìn thấu tâm tư của tôi, hắn nói bóng nói gió trước mặt ba tôi, ba tôi mới đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551445/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.