Mỗi lần tôi và Âm Hạng Thiên gây gổ, tôi đều muốn tìm một chỗ để tị nạn, không phải tôi sợ tại vì tôi không muốn cải vã càng lớn tiếng. Lần này, tôi không có trốn, mà sau khi rời khỏi quán cà phê, tôi liền về nhà, không, cái chỗ này đã không thể xưng là nhà, đây chỉ là một nơi để tạm dừng chân.
Tôi an tĩnh ngồi trên ghế sopha, hồn nhiên không suy nghĩ gì, mặt trời đã lặng về phía Tây rồi, màn đêm buông xuống. Trong khoảng thời gian này, tôi chỉ nghĩ duy nhất một vấn đề đó là tôi còn yêu người đàn ông đó không?!
Nhiễm Du mang thai hơn bốn mươi ngày rồi, kể từ một tuần trước, Âm Hạng Thiên thường xuyên ‘cầu hoan’, hơn nữa, mỗi lần đều không làm các biện pháp ngừa thai, hắn muốn giữ tôi ở lại sao?! Vẫn cảm thấy hắn có tư tưởng riêng, thật không nghĩ đến, hắn đã ích kỷ đến làm cho người ta nóng giận, hắn chỉ biết mình muốn gì, không muốn mất đi, vô luận là về tình hay về lý thì đó đều là việc không thể.
Đinh linh linh —-
Máy bay riêng chợt vang dội.
Tôi ngơ ngác nhìn về nó, không muốn nghe. Nhưng người gọi điện thoại rất chấp nhất, máy bay riêng bay không ngừng nghỉ trong mười giây, điện thoại trên khay trà vang lên đúng mười giây
Tôi dời tầm mắt nhìn điện thoại, trên màn hình lóe sáng là dãy số của Tô Mạt. Chín tháng trước cô đã đi Canada học rồi, nhưng chưa bao giờ gián đoạn việc liên lạc của tôi với cô ấy. Đối với người con gái này, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551444/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.