Thất tình đối với tôi mà nói cũng không xa lạ, mặc dù, tôi chỉ mới yêu hai lần, nhưng cả hai lần đều bị chấm dứt trong thất bại
Tôi vẫn còn nhớ, tôi và Du Bân yêu nhau là lúc tôi mới hai mươi tuổi, đó là mối tình đầu của tôi, trẻ trung mà nhẵn nhụi, đó là tình cảm thuần khiết của cô gái. Hình tượng của Du Bân có thể dùng hai từ “tiểu thuyết” để hình dung, luôn tỉ mỉ chăm sóc tôi, thận trọng bảo vệ, tựa như coi chừng một pho tượng ngọc dễ vỡ.
Nhưng kết cục vẫn rất châm chọc, anh ta ra nước ngoài học và gửi chút tiền vào tài khoản ngân hàng cho Bách Khả, vì thế, tôi đem lòng của mình phong bế một thời gian, hung hăng oán, hung hăng đau, hung hăng khóc, còn hung hăng ngủ!
Ninh Vũ còn cho rằng tôi không thể nào gượng dậy nổi, nhưng tôi buồn bực cả tháng sau, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt anh ta, xem như tất cả mọi chuyện chưa từng xảy ra: "Tôi ổn rồi, tôi không còn thấy đau nữa"
Sau đó, lôi anh ta xông vào phòng ăn trường học, ăn ba đĩa thịt kho, đem cảm xúc của mình kìm nén đến gần chết
Ninh Vũ nói: "Cô đúng là một nha đầu kiên cường!"
Tôi nói: "Đúng vậy, bởi vì tôi không có nước thần kỳ, không phải là công chúa hay Cô bé lọ lem. Nên tôi cần phải kiên cường!"
Từ rất sớm, tôi có một thái độ rất đúng đối với chuyện thất tình, mặc dù yêu kinh thiên động địa, thần sầu quỷ khóc, nhưng mất chính là mất, mất rồi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551446/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.