Một đêm dài như thế...
Không biết qua bao lâu...
Khi thân thể mệt nhoài....
Khi trái tim cô đọng....
Đau đến tận tâm can, nửa day dắt nửa hận...
Yêu là gì? Hận là gì? Rút cuộc khoảng cách là bao xa? Đến tận cùng cũng chỉ là hai chữ tình yêu sao lại rối ren đau đớn đến vậy.
Chẳng phải yêu nhau là để hạnh phúc hay sao? Nếu không hạnh phúc thì rời đi.
Chỉ thế thôi, sao lại ép nhau đến mức này.
Chiều, một chiều êm ả buôn thương.
Mặt trời ngả về Tây, ánh nắng cuối ngày mang xuyên qua tấm rèm nhạt màu xuyên thẳng vào căn phòng ngủ, in hắn những vạt nắng dài trên sàn gỗ nâu bóng.
Phòng ngủ nhập nhòe trong ánh đèn nhu hòa.
Trên giường lớn, một cô gái ẩn mình dưới lớp chăn mỏng, hai tay buông lỏng hai bên người, hai mắt vô hồn ngước lên trần nhà, mắt đẹp nhập nhòe ánh nước.
Sắc môi tái nhợt, khóe môi còn có dấu cản, dẩu môi còn sưng lên.
Lông mi dài khẽ chớp rung rung như cánh bướm chập chờn, một giọt nước mắt trong veo lăn dài từ khóe mi trượt xuống vỏ gối trảng tỉnh.
Lúc này, bên ngoài truyên đến tiếng chốt cửa xoay.
Cánh cửa phòng mở ra, "cạch"
rồi lại đóng lại.
Một người đàn ông cao lớn bước vào, người đàn ông mặc áo mi màu đen, cúc áo mở ra vài cái, tay áo xắn đến tận khuya.
Mái tóc lòa xòa mềm mại, rũ xuống trước trán, anh vừa mới tắm xong, cả người tỏa ra mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2609999/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.