Thân thể bị ném mạnh lên giường, đầu óc nhất thời choáng váng.
Cô cổ trấn tĩnh bản thân, chống tay ngồi dậy, nhưng đến khi nhìn thấy Hải Thiên đang từng bước cởi từng cúc áo, nước mất lại tích tụ dần trong hốc mắt.
Cô kinh hãi lùi về phía sau, nhìn cánh cửa phòng đóng im lìm càng thêm tuyệt vọng.
Tưởng rằng anh sẽ bỏ qua như những lần trước, cô khóc lóc xin tha: "Thiên, em sai rồi.Em sai rồi.Anh đừng như vậy nữa.Thiên, anh đừng như vậy.Em xin anh, để em về đi.Em muốn về"
Hải Thiên ném mạnh áo sơ mi xuống cơ bắp cường trán hiện rõ dưới ánh đèn sáng trưng, cơ ngực tráng kiện, những múi cơ săn chắn đại diện cho một người đàn ông thể lực mạnh mẽ cường trán.
Anh nhìn Nguyệt Vy, đôi mắt ánh lên vẻ nhu tình mê loạn: "Vê đâu, về với "anh trai"của em à? Có đúng không?"
Hải Thiên đã cởi đến thắt lưng.
Nguyệt Vy càng hoảng hơn, cô nhìn nháo nhác xung quanh muốn tìm chỗ thoát thân, hay ít nhất một đồ vật gì đó có thể giúp cô chống cự lại Hải Thiên.
Nhưng không, cái gì cũng không có.
Đúng lúc này, cả cơ thể trần như nhộng của Hải Thiên đã đổ đồn về phía cô.
Anh kéo lấy chân cô về phía mình, ngăn cản hành động chạy trốn.
Cô gái dưới thân anh run rẩy kịch liệt, nước mắt đầm đìa cả gương mặt.
Thoạt nhìn yếu ớt nhưng hoa lệ.
Nguyệt Vy khóc đến toàn thân run rẩy, trên mặt lúc trắng lúc xanh.
"Hải Thiên, anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2610001/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.