Bước ra khỏi phòng bệnh, Nguyệt Vy vẫn không thôi thẫn thờ.
Dì Hai đứng bên ngoài, nhìn thấy cô và Hải Thiên mỗi người mỗi vẻ, anh rất phấn chấn vui vẻ, ngược lại Nguyệt Vy trông rất trầm tư nặng nề.
"Sao vậy, tình hình không khả quan hả hai đứa?"
Hải Thiên mỉm cười, ánh mắt hiện lên tia sáng: "Không ạ.Vài ngày nữa sẽ có phẫu thuật.Bác sĩ sớm thôi sẽ khỏe lại.Dì Hai cứ yên tâm"
Lời nói của Hải Thiên nghe rất thân thiết, ai không biết còn tưởng anh là người nhà của cô.
Còn dì Hai, ánh mắt kia...
Nguyệt Vy thở dài.
Dì Hai kéo cô sang một bên, ý tứ dò hỏi: "Đứa nhỏ này, có bạn trai tuấn tú như vậy tại sao lâu nay không nghe thấy con nói gì? Nếu không xảy ra vụ này, con định giấu đến bao giờ hả? Thằng bé là con cái nhà ai mà trắng trẻo bảnh bao nhỉ? Nó làm nghề gì, trông chưa như người mẫu ấy nhỉ?"
Nguyệt Vy thở dài, cô cũng không muốn trình bày mối quan hệ rỗi rắm dây dưa giữa mình và Hải Thiên lúc này, chỉ giải thích rằng: "Anh ấy không phải bạn trai con.
Là bạn thôi"
Cô nói rất nhỏ, nhưng câu nói này vừa vặn làm anh nghe thấy.
Không phải bạn trai? Chỉ là bạn ư?Lại là câu nói này.
Đôi mắt chim ưng nheo lại, ánh nhìn thâm thúy nhìn trên sườn mặt cô, đôi con ngươi tối sầm lại.
Bạn? Bạn ư? Em đừng có nằm mơ.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn chuyên chú của Hải Thiên, Nguyệt Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2609990/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.