Hải Thiên gần như không tin nổi cô sẽ nói điều này.
Khóe môi giật giật, thật lâu sau đó, anh mới thốt ra một câu: "Em đang đùa với anh đó sao?"
Đôi mắt khinh khi tràn đầy ý tứ giêu cợt.
Nguyệt Vy mấp máy cánh môi, định nói gì đó, nhưng Hải Thiên đã chặn lại lời cô, giọng điệu rất ngang ngược: "Em cứ muốn bức anh đến phát điên mới vừa lòng em có đúng không? Hả?"
Hải Thiên đột ngột đứng phắt dậy, trong khuôn viên vắng vẻ, giọng nói anh càng lớn khiến người khiếp đảm giật bản mình hệt như đứa trẻ bị người lớn quát run rẩy.
Lồng ngực anh phập phồng liên tục, anh đứng lên, rồi lại ngồi xuống, cứ mãi như vậy, cuối cùng tựa như kìm nén không được, anh đột ngột ôm vai cô đứng dậy, dưới cái nắng oi ả giữa trưa, gương mặt anh càng thêm đỏ, thái dương giật giật liên hôi.
Đôi đồng tử co rút mãnh liệt, lực tay đặt trên vai cô rất nặng nề, cơn tức giận đồn nén như muốn bóp nát vai cô.
Nguyệt Vy không phản kháng, nhưng lông mày nhíu chặt lại, cắn môi không than đau một lời, quật cường cứng đầu.
Hải Thiên không hiểu tại sao mình lại yêu điên cuồng một cô gái cứng đầu như vậy.
Anh ép vai cô, kéo sát vào người mình, bàn tay đặt trên eo dùng sức nặng hệt như muốn bè gấy, lực tay mạnh đến mức làm Nguyệt Vy chới với.
Cô chống tay lên ngực anh, đôi mắt ngập nước, đôi môi anh đào hé mở, yếu ớt mềm mại như đóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2609989/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.