Trong tiệm Starbucks tại quảng trường Phong Liên củaBắc Kinh, Tiểu Băng vô cùng tò mò nhìn chằm chằm khuôn mặt không có bất cứ sựbiến đổi cảm xúc nào của Đường Chính Hằng, sau đó nàng lập tức trợn mắt thậtto. Bởi vì Đường Chính Hằng vô cùng hào phóng rút từ trong ví ra một tờ chiphiếu đưa cho nàng.
- Của cô đây.
Anh lạnh lùng bổ sung.
Nhìn 6 con số 0 trên tờ chi phiếu, ngay lập tức đồngtử của Tiểu Băng phóng to thành một quả cầu thủy tinh, miệng nàng há hốc.
- Tại sao lại là 100 vạn?
Cầm tờ chi phiếu trong tay, Tiểu Băng mân mê tờ giấymỏng dính giống như đang cầm một củ khoai lang nóng bỏng, thấp thỏm không yên,nàng kích động tới mức sắp nhảy ra khỏi ghế.
- 70 vạn tiền thù lao, 20 vạn tiền viện phí thuốcthang.
Thù lao cho việc kí kết hợp đồng với Hướng Tình là 70vạn, Đường Chính Hằng còn đồng ý bồi thường tiền viện phí cho việc nàng bịthương vì bảo vệ Đồng Cảnh Lượng.
- Thế còn 10 vạn?
Tiểu Băng ngẩng mặt lên ý dò hỏi. Tuy nàng rất yêutiền, nhưng trước giờ nàng chưa từng nhận bất cứ thứ gì từ ai mà không có lýdo.
- Là để mua câu trả lời của cô.
- …
Tiểu Băng không nói lời nào.
- Tại sao cô lại giúp Đồng Cảnh Lượng?
Đường Chính Hằng lạnh lùng hỏi, sau đó cúi đầu xuốngmân mê chiếc di động Nokia, trên màn hình lớn của di động là tin nhắn của ĐồngBân gửi tới. Có được sự giải thích của Đồng Bân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tinh-yeu-khong-the-nao-quen/3202245/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.