"Từ nhỏ nàng ta chính là mối họa, người không nên giữ nàng ta lại."
"Tiểu Tê Ngô đi cùng ta thôi, ta bảo vệ nàng."
"Người là Thần duy nhất của Lục Giới này, người không thể yêu nàng ta, giết nàng ta, giết nàng ta."
"Quên đi, tất cả đều quên, bắt đầu lại một lần nữa.”
"…"
Là ai?
Là ai đang nói chuyện?
Đây là đâu?
Vì sao không nhìn thấy gì cả?
Đầu đau giống như sắp nổ tung, đột nhiên phía trước có ánh sáng chói mắt Phượng Tê Ngô.
Loading...
"Không biết sư phụ nhặt con chim Trĩ kia từ đâu về, lông chim cũng còn chưa nảy nở cũng xứng tu luyện cùng chúng ta." Một nữ tử mặc áo đỏ có tướng mạo bình thường khinh thường nói.
"Đúng đó, tu hành trăm năm, ngự kiếm cũng không biết, nói ra sợ là sẽ khiến cho những người của Điện khác chê cười."
Cả đám nghe xong cười vang.
"Sư tỷ, nhỏ giọng chút, sư phụ nghe lại phạt tỷ." Một giọng khúm núm từ trong góc truyền ra.
"Ngươi không nói lời nào sẽ không ai coi ngươi là người câm, còn không nhanh đi bổ củi đốt phía sau núi." Nữ tử áo đỏ hung tợn như muốn ăn thịt người, thật sự là dọa người.
Đại sư tỷ dữ vậy không sợ Trường Lam sư huynh không dám lấy nàng, Phượng Tê Ngô thầm suy nghĩ trong lòng.
Nhưng Tử Ninh sư tỷ và Trường Lam sư huynh lại xứng hơn, một dịu dàng như nước, một ngọc thụ lâm phong.
"Phượng Tê Ngô, ngươi trốn ở đây làm gì? Kể từ hôm nay chúng ta sẽ xuống núi lịch lãm, nhanh dọn dẹp đi, nửa canh giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ma-quan-rat-cung-chieu-ta/1267277/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.