Tôi nhìn anh cảm giác lần này không còn sợ sệt như những lần trước, mà đổi lại khi nhìn kỹ hơn tôi thấy anh rất nam tính trong đáng tin cậy làm sao chứ không như tên ác quỷ đội lốt người kia. Tôi cũng thắc mắc mãi không biết Đoàn và ông ta có mối quan hệ gì không vì nếu đúng như lời chị Dung bảo ông ta có một đứa em trai nhưng đã chết trong một vụ tai nạn giao thông cùng mẹ ông ấy, còn Đoàn lại là trẻ mồ côi anh ấy còn khẳng định cha mẹ đã chết từ khi cậu còn rất nhỏ họ làm sao có quan hệ huyết thống được. Nếu như chỉ là nếu như thôi Đoàn anh ấy thật sự là em trai đã chết của Ông ta thì sao... Tôi không dám nghĩ tới vì nếu là như thế tôi cũng sẽ rất hận anh.
****
Từ nhà ra sân bay đến giờ tôi cũng không nhìn thấy bóng dáng anh ra tiễn, thở dài một hơi tôi tự nhủ trong lòng: "Như vậy cũng tốt, tôi và anh ấy cũng chỉ được như vậy thôi không thể tiến xa hơn, chúng ta từ lúc đầu gặp nhau đã chẳng nói lên được điều gì ở tương lai"
****
Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, mặt Đoàn đỏ ửng, thở gấp trong giang phòng dù nhiệt độ máy lạnh rất cao nhưng cơ thể anh nóng bừng. Chú Định chạy ra chạy vào lau người cho anh, ông sờ sờ trên cơ thể anh cảm thấy không ổn nên đã gọi thêm mấy anh công nhân ngoài đồng chạy vào đỡ Đoàn từ phòng đi xuống, nhưng lúc này anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946836/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.