🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Không phải bất cứ lúc nào hối lỗi cũng sẽ sửa chữa được sai lầm.

Không phải nói ra câu " xin lỗi" cũng có thể được tha thứ.

Cùng không phải lúc nào nhận ra bản thân mình sai trong chuyện tình cảm cũng có thể mang đối phương về lại.

Quy luật cơ bản của tình yêu chính là cả hai đều yêu nhau.

Tiếc là Bạch Dương Vĩ chỉ xem Sở Hòa là anh em.

Sở Hòa lại xem Bạch Dương Vĩ là nửa mạng sống của mình mà yêu sâu đậm.

Hắn hoàn toàn không có lỗi, lỗi thật sự là ở Sở Hòa.

Cậu đáng ra không nên yêu hắn, không nên để hắn đối tốt với cậu. Càng không nên để hắn biết được chuyện cậu bị mù.

Nếu có thể biết trước được tương lai, năm phu nhân muốn mang cậu vào nhà. Cậu nên chạy đi...

Chỉ tiếc là nếu như mọi người có thể thấy được tương lai, thế giới này đã không còn đau khổ.

Sở Hòa thu mình ngồi vào một góc. Không khóc, không náo loạn, cũng không hề có bất kì động tác nào.

Cậu chỉ ngồi trên chiếc giường lớn, ngoan ngoãn đến đáng thương.

Bạch Dương Vĩ thì khác, trong lòng hắn đau nhói cực kì.

Người trước mặt có lẽ vì hắn mà chịu quá nhiều đau thương. Cho nên bây giờ dù cuộc sống chật vật cũng không muốn làm phiền hắn.

Nhưng Bạch Dương Vĩ thì không như vậy, hắn càng nhận ra mình yêu cậu thì càng muốn Sở Hòa làm phiền mình hơn.

Hai người im lặng, ngồi ở trên giường không ai nói với ai câu nào nữa.

Cánh cửa gỗ bỗng nhiên mở ra, thím Hoa mang vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057098/chuong-79.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Một Kẻ Câm Muốn Nói Yêu Anh
Chương 79: Anh giúp em thay đồ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.