“Đi thôi.”
Khương Tuế Tuế cũng ngửi thấy mùi hội của (Huyễn)),cô chỉ chau chau mày, cảnh tượng đáng sợ nhất kiếp này không hề có chút ảnh hưởng gì đến cô cả
Bởi vì trong lúc đen tối nhất cuộc đời này của cô, đã gặp được người đàn ông đó.....
Mà A Đại và những vệ sĩ khác, đều mang theo mặt nạ phòng độc.
Bọn họ vừa rời khỏi hội trường bán đấu giá, thì điện thoại trong tay Khương Tuế Tuế liền reo lên.
Khương Tuế Tuế mang tai nghe, rồi nhận điện thoại. “Tiểu Tuế Tuế! Bây giờ em đang ở đâu? Mau đến tiệc rượu ở khách san di!"
Bạch Dạ rất vội vàng hướng cô cầu xin: “Hoắc gia xảy ra chuyện rồi, nếu còn tiếp tục, thì sẽ ảnh hưởng đến mặt người đó! Em máu qua đây!”
Bên ngoài phòng VIP của khách sạn, Bạch Dạ đang đi qua đi lại ở hành làng.
Lúc này, cánh cửa thang máy mở ra, một cô gái xinh xắn bước ra.
Cô tháo mũ bóng chày và kính đen xuống, để lộ ra đôi mắt đào hoa xinh đẹp, hàng lỗng mi như tơ thanh mảnh mà dài, con người tím đen như quả nho đang tím, nhưng đôi mắt đó trống rỗng và không có tiêu điểm.
Mấy năm gần đây, Khương Tuế Tuế đã trải qua mấy lần phẫu thuật những hiệu quả hồi phục của đôi mắt không tốt cho mấy, hiện tại cô đã có thể cảm nhận được sự kích thích của ánh sáng nhưng nhìn gì cũng thấy mờ nhạt.
Bạch Dạ lập tức tiến về phía cô. "Lâm Lâm đã xảy ra chuyện gì?" Nghe thấy tiếng thở hổn hển, Khương Tuế Tuế biết ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-meo-danh-da-cua-hoac-gia/1180837/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.