“Hai nghìn vạn lần một! Còn ai tăng giá nữa không?”
Người bán đấu giá đứng trên bục hét lên, hai người Vệ Minh Trạch và Khương Hề Hề đã thất bại hoàn toàn.
Đấu tiền ai nhiều hơn với người phụ nữ của Hoắc gia, bọn họ chỉ có bị đè trên mặt đất mà chà đạp mà thôi.
"Hai nghìn vạn lần hai!"
"Hai nghìn vạn lần ba, thỏa thuận!"
Âm thanh của chiếc chùy giáng xuống, nhân viên bán đấu giá cầm chai nước hoa đặt trên khay, đưa đến trước mặt Khương Tuế Tuế.
A Đại đang chuẩn bị nhận chai nước hoa từ trong tay của nhân viên thì Khương Hề Hề bỗng nhiên lên tiếng:
"Đợi đã!"
Khương Hề Hề đứng dậy, cô ấy đứng trước mặt tất cả mọi người, mở miệng nói:
“Lọ nước hoa này, là lọ nước hoa cuối cùng mà cô của tôi đã nghiên cứu ra, hôm nay không chỉ tôi muốn mua được nó, mà còn có cha mẹ tôi, bọn họ đều hy vọng rằng, tác phẩm cuối cùng của cô nhỏ có thể trở về Khương gia.
Hoắc phu nhân, hi vọng cô có thể nể tình.!”
Giọng nói của Khương Hề Hề nghe đặc biệt sâu sắc, nhưng Khương Tuế Tuế ngồi trên ghế sofa không hề có chút động tĩnh gì.
Khương Tuế Tuế nhớ lại năm đó ở Khương gia, là lúc Khương Ly và người nhà Khương gia ồn ào nhất.
Người nhà Khương gia muốn lấy nước hoa mà Khương Ly nghiên cứu ra, toàn bộ đều đưa ra thị trường để bán kiếm tiền, nhưng Khương Ly không muốn xem nước hoa như là hàng hóa mua bán.
Trên dưới Khương gia đều ồn ào la hét muốn cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-meo-danh-da-cua-hoac-gia/1180836/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.