Nhìn thấy cô bất tỉnh trên giường, tay thì rướm máu còn cổ và mặt còn hằn lại dấu vân tay. Gương mặt Doãn Mặt Nhiên tối sầm lại, hắn trực tiếp bế cô lên chiếc trực thăng.
Giọng đầy sát khí ra lệnh “Mau quay về”.
Thiên Dực không nói gì, hắn chỉ hắn giọng 1 cái sau đó liền điều khiển chiếc trực thăng bay lên không trung.
Lâu lâu hắn lại đưa mắt nhìn người phụ nữ hôn mê đang gối đầu trên đùi mình, sát khí trên người hắn toả ra càng nặng hơn. Khiến Thiên Dực có chút bất an, người phụ nữ trong lòng hắn thì không có chút phản ứng nào….
————
“Cô ấy bị sao?”. Doãn Mặc Nhiên giọng đầy lạnh lùng vang lên cùng ánh mắt đầy nộ khí nhìn Mộc Khiết.
Tuy cô có vẻ không thích Sở Tư nhưng dưới ánh nhìn đầy sát khí của Doãn Mặc Nhiên, cô không thích tự nhiên cũng sẽ phải thích…
Mộc Khiết đan hai tay vào nhau tựa vào tường “Thuốc mê… nhưng liều này rất mạnh, bằng 3,4 viên của GHB và tác dụng phụ mang lại nhiều rủi ro về mặt tinh thần, còn vết thương trên tay cô ấy qua chẩn đoán thì chỉ là vết cắt sâu do dao thôi”.
Sau khi nghe xong mặt hắn toả ra đầy tia sát khí, ánh mắt địa ngục lạnh lẽo của hắn nhìn chăm chăm về một phía “Ở đây canh cô ấy, tôi đi xử lý chút việc”.
**
Bên dưới một tầng hầm, xung quanh tối đen chỉ le lói vài ánh đèn vàng trên tường hắc ra. Doãn Mặc Nhiên ngồi trên ghế, ngón tay mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-yeu-mat-roi/3316015/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.