" Cô có ngon thì hãy tự tử trước mặt tôi xem. Tôi không muốn bàn tay mình bị dính máu của kẻ đã giết hại gia đình".
Trong đầu của Phúc Thiên lúc này nghĩ rằng Minh Tuệ sẽ không dám làm như vậy. Bởi dù gì Minh Tuệ cũng xuất thân từ một gia đình gia giáo có học thức, cũng là tiểu thư được cha mẹ nuông chiều nên nói đến cái chết chắc chắn Minh Tuệ sẽ không làm được.
Còn với một người đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn, tận mắt chứng kiến biết bao nhiêu cái chết trên thương trường. Nên đối với những việc đe dọa như vậy thì chẳng ăn thua gì với hắn.
Cầm con dao trên tay lúc này Minh Tuệ dường như đã quyết định được một điều gì đó. Nước mắt cô cũng bắt đầu tuông rơi bàn tay lúc đầu khi cầm con dao còn đang run rẩy nhưng sau đó thì nắm chặt nó và ngước lên nhìn thẳng vào mắt Phúc Thiên.
Anh đã sai lầm khi coi thường tôi quá rồi. Ha...Nếu như cái chết của tôi có thể đổi được sự tha thứ từ anh. Được!! vậy tôi chấp nhận nhưng... tôi có thể xin anh một điều được không".
Phúc Thiên "...".
" Rất đơn giản thôi, chỉ cần sau khi tôi chết đi anh hãy giúp đốt cái xác tôi thành tro rồi tạo hiện trường giả nói với cha mẹ tôi rằng tôi bị tai nạn được không. Tôi không muốn để họ biết được cái chết của tôi là do tự tử".
"
'Được thôi. Coi như tôi làm phước thực hiện di nguyện cuối cùng của cô vậy".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3620297/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.