🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật sự bây giờ cô có điện thoại rồi, muốn nhắn tin xin phép anh nhưng mà lại không biết số điện thoại. Nói đúng hơn là thông tin liên lạc ở nhà đó cô không hề biết nên cũng nghĩ trong đầu về nhà sẽ tìm cách nói chuyện với hắn sau. Giờ giây phút này cô chỉ muốn dành cho gia đình của mình thôi.



Ăn xong dọn dẹp thì Minh Tuệ tạm biệt mọi người rồi về nhà. Về tới nhà hắn ta cũng đã gần 10 giờ tối. Căn nhà hầu như đã tắt đèn chỉ len lỏi vài bóng đèn ngoài sân vườn. Ở đây có quy định rõ ràng là đúng 9 giờ tối tất cả mọi người phải xong hết công việc nên khi về giờ này mọi người cũng đã nghỉ ngơi hết rồi.



Vì tối quá không thấy đường nên Minh Tuệ mò quơ tay lên tường mò đường để mở công tắt đèn.



" Tách".



"Á... Trời ơi".



Đèn vừa sáng lên cô quay sang nhìn phòng khách thì chợt giật mình hét lên nhưng rồi chợt bịch miệng mình lại.



Không ai khác chính là Phúc Thiên, hắn đang ngồi trên sofa tựa lưng vào ghế, mặt ngửa ra, mắt nhắm lại hai tay giơ ngang chống lên ghế, chân thì bắt chéo.



Minh Tuệ lúc này cảm thấy sợ hãi bởi cô không ngờ hắn lại ngồi đây đợi cô về. Cô run rẩy hỏi hắn



" Anh ..anh chưa ngủ sao?"



Hắn bắt đầu mở nhẹ đôi mắt ra, quay mặt nhìn về phía Minh Tuệ, ánh mắt như viên đạn nhìn cô như viên. Tuy hai người ở khoảng cách xa nhưng vẫn thấy cô đang run

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616898/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Lẽ Tôi Đã Yêu Em
Chương 42: Buông tha
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.