"Được thôi nếu như cô muốn đi học vậy thì tôi cho phép. Với MỘT ĐIỀU KIỆN".
Nghe được Phúc Thiên cho phép đi học Minh Tuệ không khỏi vui lòng nhưng khi nghe chữ
"ĐIỀU KIỆN" cô liền tuột hứng cô và mới biết tên này không bao giờ cho cái gì là miễn phí cả.
"Được.... điều kiện gì?".
" Dễ thôi. Chỉ cần mỗi đêm phục vụ tốt cho tôi, khiến tôi vui vẻ là được".
"CÁI Gì!!!". Nghe được điều kiện vô lý đó mà trợn mắt hỏi ngược.
" Nếu không chấp nhận vậy thì cứ ở nhà mà làm người hầu mãi mãi đi".
Minh Tuệ cắn răng chịu đựng, biết rằng dù có chấp nhận hay không thì hắn cũng sẽ đè cô ra mà làm tình khi có nhu cầu thôi.
Mấy lần trước làm liên tục cô đã không chịu được rồi. Bây giờ để phải được đi học mà hắn lại dồn ép bắt cô làm mỗi ngày, chẳng khác nào giết người.
" Tôi không có thời gian, nhanh mà trả lời".
Hai bàn tay Minh Tuệ cuộn tròn siết chặt lại, cả cơ thể như đang dần co rút trước mặt hắn, nhắm mắt tuổi thân mà trả lời
"Được, tôi... tôi đồng ý. Nhưng trừ những ngày tôi tới ngày thì anh không được đụng vào".
" Tôi không thích đụng vào thứ dơ bẩn đó nên không cần phải nhắc. Cô nhớ cho kỹ mạng sống của giá đình cô nằm trong tay tôi. Nếu có ý đồ gì sau lưng tôi thì tôi không biết chuyện gì xảy đâu".
"Không có việc gì nữa. Vậy.. vậy tôi xin phép về làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616880/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.