Phúc Thiên cố giữ bình tĩnh mà suy nghĩ trong nội tâm không ngừng.
"Anh ...anh có thể suy nghĩ lại không, ở đây dù gì cũng là công ty lỡ như ai đó bước vào thấy thì sao?".
"Tít tít". Âm thanh bấm điện thoại.
"Dạ tôi nghe thưa chủ tịch".
"Dời cuộc họp xuống buổi chiều. Cấm từ bây giờ không cho ai tới làm phiền tôi".
"Dạ".
Hắn cầm điện thoại lên dứt khoác bấm số gọi điện thoại cho trợ lý. Minh Tuệ cũng không ngờ mình đã cầu xin như vậy nhưng nhất quyết không tha.
"Mau đi lại đây".
" A..anh ...anh". Minh Tuệ nhấc một chân bước lên, chưa kịp chạm đất đã bị kéo ngồi gọn vào trong lòng Phúc Thiên.
" Nè anh...Um...".
Chưa kịp nói hoàn chỉnh câu môi đã bị dính chặt vào ai kia. Phúc Thiên cứ mút lấy cánh môi rất chặt, đầu lưỡi bắt đầu luồng lách vào trong khoang miệng cô.
" Um.... a...nh…..kh….oan".
Âm thanh gợi tình phát ra, tay cũng không yên phận mà di chuyển xuống cánh hoa đầy nóng bỏng kia rồi bắt đầu dùng ngón tay ấn mạnh vào, chà tới lui không ngừng bên ngoài lớp nội y. Bởi vì quá kích thích mà những dòng thủy kia không ngừng chảy ra.
"Ha... Đừng chạm vào chỗ đó"
Minh Tuệ cảm thấy xấu hổ mà mặt đỏ căng lên, hơi thở thì hổn hển không ngừng.
"A! Này anh... anh".
Chưa kịp định hình vì cái đụng chạm này thì Phúc Thiên không thể chịu nổi được nữa. thằng bạn của anh bây giờ như muốn nổ tung tới nơi rồi. Hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616882/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.