Nguyệt càng nói thì càng lộ sơ hở ra rất nhiều. Biểu cảm, cử chỉ có thể chứng minh rằng cô ta chính là người đã nhốt mình ngày hôm qua. Còn Minh Tuệ khí thế càng ngày càng mạnh mẽ áp đảo cô ta.
Các người làm xung quanh nhiều chuyện không lo làm mà cũng không có một chút động thái muốn ngang cản.
Vì sợ bản thân phải bị liên lụy nhất là Nguyệt chỉ cần bị cô ta nhằm trúng chỉ thì không thể nào yên phận làm người hầu ở đây.
Đang nói chuyện giằng co thì quản gia bước vào hét to. Những người hầu sợ hãi chia nhau giải tán hết.
" Làm gì ở đây là tụm ba tụm bảy vậy? Đây là chỗ làm chứ không phải cái chợ để cho mấy cô muốn làm gì thì làm.
Có muốn tôi báo cáo với ông chủ đuổi việc hết không hã"
" Quản gia là Minh Tuệ, nó kiếm chuyện với tôi trước. Tôi thấy cô ta là người mới mà không tuân thủ nguyên tắc nên tôi chỉ muốn có lòng tốt nhắc nhở thôi nhưng cô ta cố tình bỏ ngoài tai những gì tôi nói, còn kênh mặt với tôi nữa".
Nhờ bác Khương mà Nguyệt không sợ bị dò hỏi nữa. Nhưng cô ta vẫn không chịu thua mà liền ra mặt trước đổ hết lên đầu Minh Tuệ mà bản thân Minh Tuệ lúc này lại im lặng không chịu mở miệng giải thích lại.
" Thôi đủ rồi!! Ở đây tôi là quản gia hay là cô? Nguyên tắc như thế nào để tôi xử lý với Minh Tuệ, cô không lo làm việc của mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616876/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.