Không biết lần này có nên tính là quyết liệt không hay còn những lần khác nữa. Minh Tuệ thầm nghĩ trong lòng có lẽ đêm nay sẽ quyết định số phận của cô một là sống hai là chết trên giường vì làm tình mất.
Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng chiếu sáng len lỏi khắp căn phòng. Minh Tuệ nheo mắt mở ra chậm chạp không phải vì ánh nắng mà là do cơ đau xé người khắp cơ thể.
Nhìn qua xung quanh căn phòng chẳng có một bóng người ngoại trừ cô. Ánh mắt thất thần Nhìn lên trần nhà, từng giọt nước mắt trên khóe cứ tuông rơi. Cô khóc không phải vì đau đớn mà khóc cho số phận của mình lại rơi vào tình cảnh nhục nhã như vậy, thầm nghĩ trong lòng cha mẹ chắc sẽ ghét cô nếu biết được chuyện này, kể cả bạn bè.
Gạt những chuyện buồn sang một bên Minh Tuệ cố gắng giữ nét mặt như thường ngày mà ngồi dậy. Cả cơ thể đau nhức, đau nhất chính là phần dưới chỉ một cử động nhẹ khiến cho Minh Tuệ đâu điến người, vùng dưới không ngừng sưng tấy lên, nước dịch nhầy nhụa không ngừng chảy ra. Phải mất khá lâu mới có thể đi vào nhà tắm, không ngừng moi móc những thứ gớm ghiếc hắn ta đã bắn vào.
"Tên khốn...chết tiệt". Vừa tắm vừa tức giận chửi rủa không ngừng.
30 phút sau Minh Tuệ mặc lại đồ người làm rồi bước xuống, tâm trạng vốn đã không tốt vậy mà lại chạm phải kẻ khó ưa chính là Nguyệt.
" Ây da.... cũng là người hầu thôi mà làm mình là nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616874/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.