Phúc Thiên bây giờ đã không thể chờ đợi thêm nữa trực tiếp nắm hai bên hông Minh Tuệ rồi thẳng tay kéo đè cô xuống nguyên hang động chật hẹp ôm trọn cây gậy to lớn đó. Vừa mới đâm thẳng một nhát vào nơi tư mật đó cả cơ thể cô như có một luồng điện chạy dọc sống lưng..
Minh Tuệ thì ngồi ở trên Phúc Thiên tay để lên ngực săn chắc của hắn.
"Mau cử động đi đừng để nó nằm im lặng như vậy chứ".
Hắn ta nở nụ cười tà mị mà ra lệnh cho cô. Mặc dù Minh Tuệ rất đau nhưng không thể không làm theo bởi vì nếu không làm theo yêu cầu chắc chắn sẽ làm hại gia đình cô.
Minh Tuệ bắt đầu nhấp nhô di chuyển lên xuống một cách chậm rãi, cô đỏ cả mặt vì đầu tiên bị bắt làm chuyện xấu hổ như vậy nhưng không dám phát ra tiếng lớn vì đang ngồi ở trong phòng khách.
" Um.... haha... ".
Cái hành động này của cô càng khiến cho Phúc Thiên như phát điên lên, hắn đã cô gắng kìm chế đến nối gân tay hay hai bên thái dương nổi gân lên.
" Um..chết tiệt! Cô muốn làm tôi chết ngạt hay gì?".
"Á.... sâu... sâu quá..ha...c...hậm chậm lại.. Um".
Không thể chịu đựng được nữa hắn ta bắt đầu quay lại thế chủ động điều khiển Minh Tuệ siết chặt eo cô mạnh bạo nhấp nhô cô lên xuống nhanh chóng.
"A..a..aUm.. chậm...chậm lại".
Lúc đầu vẫn còn rất đau nhưng từ từ về sau dần không còn đau nữa, cảm giác của cô lúc này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616872/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.