Cả ba phải quét sân trường sau khi học xong xem như là một hình phạt nhỏ cho tội gây rối trong lớp. Khương Dao chẳng quan tâm đến Khương Nguyệt, cô chỉ lo cho Triệu Minh bị dính nước trên người như thế, khó chịu đã đành, bây giờ còn phải chịu phạt cùng cô.
Qua một lúc cũng xong mọi thứ, trời cũng đã quá trưa, Khương Nguyệt được ba mẹ đón về, còn Khương Dao vẫn cứ ở đó, nhìn gia đình bọn họ rời đi. Sân trường bỗng chốc im ắng như tờ vì giờ này mọi người đã ra về hết rồi.
Khương Dao cảm thấy cô đơn đến lặng người. Triệu Minh đứng cạnh bên lấy tay xoa xoa đầu, rồi hắn dùng lực tay mạnh hơn để chọc ghẹo nhằm đánh tan những suy nghĩ tiêu cực của cô. Khương Dao nghiêng đầu tránh né rồi đùa giỡn cùng hắn.
Cứ thế, từng ngày qua đi, Khương Dao nhìn nhận lại và lo lắng có thể bản thân sẽ không đậu đại học nổi khi cô thấy những tài liệu ôn thi đang dần quá sức với cô, tần suất câu hỏi dành cho Triệu Minh ngày càng nhiều.
Vì Triệu Minh có thành tích học tốt hơn Khương Dao nên cô thường xuyên đến hỏi hắn những điều bản thân mình không biết. Nếu cả hai không tìm được đáp án thì họ đến hỏi thầy dạy chuyên môn.
Để giúp đỡ Khương Dao, Triệu Minh dành thời gian nghỉ trưa và sau khi tan học để học nhóm trong lớp cùng cô, cả hai cùng nhau cố gắng đạt được điều mình muốn.
Cô đã tìm được công việc làm thêm ở một cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616244/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.