Hắn lấy lại lý trí của mình, tự trách bản thân tại sao lại làm ra chuyện mất não như thế. Từ lúc gặp Khương Dao, đầu óc hắn trở nên xáo trộn, không còn là hắn như bình thường nữa.
- Chết tiệt thật!
Lúc đi ngang căn nhà hoang kia, hắn nên mặc kệ tất cả mà lướt qua dù có nhìn thấy gương mặt này, như vậy sẽ tốt hơn và không gặp phải cái tình huống oái oăm hiện giờ. Hắn tự trách bản thân đã khắc ghi hình bóng của người đó trong lòng quá sâu đậm, đến nỗi không thể dứt ra.
Quý Tửu Lạc bật dậy ngồi sang một bên. Hắn nhìn Khương Dao đang co người ôm lấy cơ thể, nước mắt cứ thế chảy ra. Hắn đập đập vào đầu vài cái như đang tự đánh thức lại suy nghĩ của mình.
Qua một lúc hắn thở dài nói:
- Ta cho cô sống thêm năm năm nữa, trong khoảng thời gian đó, cô sẽ được ta bảo vệ như những gì đã nói. Hãy cứ sống như những gì cô muốn dưới sự quản lý của ta.
Hắn quay lại nhìn cô, chậm rãi nói lời uy hiếp:
- Nhưng cô phải nhớ, cô là của ta từ thể xác đến linh hồn. Từ bây giờ và mãi mãi về sau. Đừng quên điều đó.
Nói xong, hắn mặc kệ Khương Dao nghĩ như thế nào, biến mất sau làn khói đen. Hiện tại, còn lại một mình trong căn phòng xa lạ, Khương Dao nằm co ro ôm người một lúc. Khi đã ổn định một phần lý trí và cảm nhận cơn đau ở hông bên phải, cô khẽ khàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616236/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.