Nói xong, hắn cúi mặt mình sát vào mặt cô như một sự uy hiếp mãnh liệt. Lúc này, Khương Dao cố gắng hít thở, cô cứ nghĩ mình sẽ chết mất thôi. Chợt mọi suy nghĩ bị ngắt ngang khi nghe những lời nói lạnh tanh của hắn:
- Trong khế ước được lập, ta ban cho cô một điều ước, còn cô phải cho ta linh hồn của mình.
Hắn tiếp tục chậm rãi nhả từng chữ, khuôn miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị.
- Điều ước đã được thực hiện thì tất nhiên ta phải có thứ thuộc về mình.
Khương Dao liên tục lắc đầu, ánh mắt sợ hãi tột cùng nhìn vào người phía trên.
- Chú, tôi chưa ước gì mà, tôi không biết sẽ bị lấy linh hồn gì đó.
Người áo đen cố ý nói rõ để nhắc cho Khương Dao nhớ:
- Thật nực cười, vậy ai đã nói “tôi muốn thoát khỏi đây” khi ta hỏi câu “cô ước mong điều gì” vậy?
Hắn hừ một cái rõ to, nói tiếp bằng giọng châm chọc.
- Mới đó đã quên rồi sao?
Một đoạn ký ức chợt hiện lên trong đầu Khương Dao. Vậy là cô bị lừa rồi sao? Nỗ lực sống tiếp của cô từ chiều đến giờ chỉ là công cốc thôi sao? Khương Dao vừa uất ức vừa sợ, cơ thể cô run rẩy.
- Chú lừa gạt tôi.
Quý Tửu Lạc nhìn cô, không biểu hiện chút vẻ thương hương tiếc ngọc nào, hắn tiếp tục nói:
- Đó là bản chất của ác quỷ.
Khóe miệng hắn nhếch lên, răng nghiến chặt gắn từng chữ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-toi-da-yeu-em/3616235/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.