Edit: Kogi
Tô Bạch túm chặt ống tay áo Cố Trường Huyền, trong mắt mờ mịt hơi nước khiến trông cậu có vẻ yếu đuối hơn, cậu thấy Cố Trường Huyền hồi lâu không nói, liền thấp thỏm ngoắc tay Cố Trường Huyền, giọng nói mang theo chút lo lắng: “Có phải ta nói sai rồi không, xin lỗi…”.
Cố Trường Huyền trực tiếp chặn môi Tô Bạch, tay áo hắn vung lên, biến Thần Đồ và Đỗ Tử Nhân đang đứng ở một bên thành khói xanh chuyển đi, sau đó ôm chặt eo Tô Bạch.
Trên đời có quá nhiều tình yêu không cách nào dùng lời nói để biểu đạt, vậy không bằng dùng hành động thực tế để chứng minh. Khuôn mặt Cố Trường Huyền vô cùng dịu dàng, từng chút từng chút một làm sâu sắc thêm nụ hôn này.
Khi Thần Đồ và Đỗ Tử Nhân hóa thành hình người thì đã ở ngoài phủ, Thần Đồ ngây ngẩn một lúc, sau khi phản ứng lại liền tức giận xô tường: “Không phải đang nói chuyện ta và Úc Lũy sao? Tại sao tại sao…lại ném ta ra ngoài?”.
“Có gì lạ đâu, chủ thượng muốn hôn Tô Bạch thôi, hoặc là ngài ấy muốn làm một phát ngay tại lương đình hơ hơ”. Đỗ Tử Nhân khoanh tay, lấy bả vai mình đụng bả vai Thần Đồ, nháy mắt đầy ẩn ý: “Ngươi biết đấy, loại chuyện này, nhất định không thể cho chúng ta xem được”.
“Ngươi có thể nghĩ cái khác được không hả!”. Thần Đồ nện một quyền lên tường, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.
“Đừng nóng, đừng nóng”. Đỗ Tử Nhân cách Thần Đồ xa xa, khi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/1959522/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.