Edit: Kogi
Ca ca nói, muốn trói mình trên giường.
Tô Bạch đỏ mặt, lại nhớ tới cảnh tượng hai người trên giường hôm đó, liền ấp úng nói: “Ta…ta cho huynh trói…”.
Cố Trường Huyền sững người.
“Nhưng mà, huynh đừng đánh ta, ta sợ đau…”. Tô Bạch lén ngước mắt nhìn Cố Trường Huyền, lại nghĩ đến hắn nói sẽ chặt chân gì đó, cậu liền cắn môi, có chút căng thẳng.
Cố Trường Huyền bị dáng vẻ này của Tô Bạch khơi dậy lửa nóng, hầu kết chuyển động, ánh mắt trầm xuống, cuối cùng không nhịn được cắn mạnh một cái lên tai Tô Bạch.
“Ái ~”. Tô Bạch kêu thành tiếng, ấm ức nhìn Cố Trường Huyền.
Đỗ Tử Nhân cảm thấy không còn gì để xem, đã thức thời quay mặt đi chỗ khác, Thần Đồ lại bám dính tại chỗ, kéo ống tay áo Cố Trường Huyền lắc hắn, có chút ngại ngùng nói: “Gia! Gia! Ngài nói…có phải Úc Lũy, cũng thích ta phải không…”.
Tô Bạch không nghe Thần Đồ nói gì, chỉ nhìn chằm chằm tay Thần Đồ, bàn tay với khớp xương rõ ràng đang kéo ống tay áo Cố Trường Huyền, túm chặt, không hề có ý muốn buông ra.
Tô Bạch mím môi, nhấc tay dụi mắt, vẫn cảm thấy cảnh này có chút chướng mắt, liền nhân lúc Cố Trường Huyền và Thần Đồ đang nói chuyện, chậm rãi kéo ống tay áo Cố Trường Huyền ra khỏi tay Thần Đồ.
Cố Trường Huyền cười như không cười, nói: “Chứ sao nữa? Hắn không thích ngươi, chẳng lẽ lại thích ta?”.
“Ta thật sự tưởng hắn thích ngài đó!”. Thần Đồ lại định kéo ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-ta-la-mot-con-quy-gia/1959524/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.