Sau khai giảng mộtngày, cô gặp Tiểu Thanh trong canteen, không nhịn được lại hỏi tìnhhình gần đây của Ninh Phi. Từ tối hôm tất niên, đã nhiều ngày cô khônggặp cậu ta, mỗi khi nhớ tới, lại thấy lo lắng. Tiểu Thanh kinh ngạcnhìn cô, nói: “Học tỷ, chị không biết sao? Ninh Phi đã bị đuổi họcrồi.” Lúc nói, trên khuôn mặt vẫn man mác buồn.
Chu Dạ hoảng hốt: “Từkhi nào?” Tiểu Thanh thở dài: “Từ sau tết Nguyên đán, đã không thấycậu ấy, sau đó lại nghe thấy tin cậu ấy bị nhà trường đuổi học.”Chu Dạ sốt ruột hỏi: “Vì sao lại bị đuổi học? Không có ai khuyên nhủcậu ta sao?”
Tiểu Thanh lắc đầu:“Mọi người gọi điện thoại cho cậu ấy, cậu ta cũng không nghe, kỳ lạlà, cũng không tắt máy, vẫn kết nối được. Em có gửi cho cậu ấy mộttin nhắn, thật lâu sau mới thấy trả lời. Cậu ấy nói cậu ấy đã cóquyết định riêng, mọi người không cần quan tâm. Bọn em cũng không cócách nào khác. Haiz… khoa mỹ thuật tạo hình khó khăn lắm mới có mộtthế hệ mỹ nam vậy mà lại rời đi…” nói xong thở dài một hơi, thổnthức không thôi.
Trong lòng Chu Dạ kinhđào hãi lãng[72]:“Giảng viên lớp em nói thế nào? Cứ như vậy mà đuổi học cậu ta sao?Người lớn cũng không quản lý, sao lại để cậu ta tùy tiện như thế?”Tiểu Thanh trả lời: “Bọn em cũng hỏi qua giáo sư, nghe nói hiệutrưởng đã đồng ý, còn nghe nói cha cậu ta đi cùng cậu ta tới làmthủ tục đuổi học. Cậu ta vừa đi, không biết có bao nhiêu nữ sinh rơinước mắt. Học tỷ, chị quen biết cậu ấy. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344567/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.