Lý Minh Thành vàTrương Nhiễm Du cùng nhau tới sân bay đón cô. Chu Dạ nhìn bọn họ thânmật, cười cười nói nói, tình cảm ngày trước đã hoàn toàn tan biến.Trêu chọc: “Tình cảm hai người không tệ nha,” Cuộc sống chắc rất dễchịu. Trương Nhiễm Du mỉm cười không nói gì, Lý Minh Thành thì xoađầu cô: “Cậu ba hoa nhiều như vậy. Đi thôi.”
Vừa ra ngoài, Chu Dạliền ồn ào: “Ôi trời, ở nhà thật nóng nha.” Lúc này mặt trời đãlặn về phía tây, thế mà vẫn nóng không thở nổi, chỉ đi một đoạn màlưng đã ướt đẫm mồ hôi, tóc ẩm ướt dính dính trên mặt. Trương NhiễmDu cũng mồ hôi đầy trán, gật đầu: “Buổi trưa, không ai dám ra ngoài,giống như đang ngồi trong lò bát quái vậy.” Chưa hè năm nào nóng nhưnăm nay, đúng là khiến người ta không thể chịu nổi.
Ngồi trong xe, cuốicùng cũng thoải mái hơn một chút. Chu Dạ hỏi: “Lý Minh Thành, cậu vàchú Lý hết giận nhau rồi chứ?” Lý Minh Thành không đi du học vìTrương Nhiễm Du, khiến chú Lý giận tím mặt. Hắn gật đầu: “Cha tớmiễn cưỡng coi như tha thứ cho tớ rồi. Hiện giờ tớ chưa đi du học, ởtrong nước học nghiên cứu sinh, sau này vẫn còn cơ hội.” Lẽ ra Lý MinhThành có khả năng học nghiên cứu sinh, nhưng v̀ chuyện du học nên tạmthời bảo lưu. Hiện giờ đã tốt nghiệp, lại đành chờ thi năm sau. Miễncưỡng như thế, nhưng cũng đã có được lòng của giai nhân.
Chu Dạ kéo dài giọngnói: “A…..Lý Minh Thành… thật đáng ngưỡng mộ nha…” lại quay đầu hỏiTrương Nhiễm Du: “Học tỷ, hai người có định tiến thêm một bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344526/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.