Nghỉ hè, các bạn họcđã đi gần hết, ngay cả Tất Thu Tĩnh cũng đã chuyển tới khu kí túcdành cho nghiên cứu sinh ở Thanh Hoa, chỉ có Chu Dạ vẫn ở lại trường.Mọi người chuyển nhà khí thế ngất trời, tới mức đầu ai nấy cũngmướt mồ hôi, còn Chu Dạ chỉ cần đem đồ lên thêm hai tầng, mỗi ngàychậm rì rì chuyển một ít, chính là kí túc xá dành cho nghiên cứusinh. Trong lúc mọi người đang rối loạn ngược xuôi, thì cô lại cực kỳnhẹ nhàng thư thái.
Trường cô, kí túc củanghiên cứu sinh chỉ có hai người, điều kiện được cải thiện rấtnhiều, không bị hạn chế bởi mấy qui định không hợp tình hợp lý. ChuDạ lớn tiếng cảm thán: “Vẫn là chủ nghĩa xã hội khoa học tốtnhất, cuộc sống nhân dân trình độ cao được nâng lên rất nhiều!” Mọiviệc yên ổn, cô lại bắt đầu đi tìm việc làm thêm trong hè.
Vệ Khanh bất mãn nói:“Chu Dạ, mùa hè tới rồi, Bắc Kinh nóng quá, chúng ta đi nghỉ hè đi.”Hiếm khi hai người ngồi ở trong phòng Vệ Khanh, Chu Dạ lại điên cuồngtìm kiếm công việc trên web, cũng không thèm ngẩng đầu lên: “Em khôngcảm thấy Bắc Kinh nóng gì cả, nhiệt độ cũng không cao lắm. Nhà emmới gọi là nóng, giống như lò lửa, ban ngày không dám ra ngoài nữakìa.” Cô định nhân lúc nghỉ hè kiếm chút tiền lo phí sinh hoạt.
Cho tới bây giờ, côvẫn chưa từng cầm tiền của Vệ Khanh, chỉ thỉnh thoảng Vệ Khanh muacho cô cái gì đó, cô cũng không dễ dàng nhận lấy. Đối với vật chấttrong cuộc sống hàng ngày cũng như vậy, tuy rằng không có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-la-yeu/2344525/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.