"Tầm bảy tám giờ tối Tưởng Tư Nhiễm sẽ đến dự lễ đính hôn của mày, vừa đi Ba Lan về, đã vội đến đây ngay."
Tần Định Huân có hơi ngạc nhiên, bàn tay bận rộn chỉnh lại cổ áo bất chợt khựng lại, ánh mắt thấp thoáng ý cười nhàn nhạt cũng trở nên thất thần. Dường như không ngờ tới Úc Nam Doanh sẽ nhắc đến cái tên này, hắn lặng im không nói không rằng, mất một hồi lâu điều chỉnh cảm xúc của mình, lúc này hắn mới thở ra một hơi dài thườn thượt, chỉ mượn chủ đề khác lấp liếm cho qua chứ không trả lời câu hỏi của Úc Nam Doanh.
"Tao đi sang phòng của Tuệ Dung một chút, khi nãy cô ấy bảo muốn nói chuyện với tao. Phụ nữ mà... Trước khi gả đi, ai chẳng có tâm sự."
Nói rồi, Tần Định Huân không suy nghĩ nhiều liền đứng dậy rời đi, để mặc Úc Nam Doanh ngồi một mình trong phòng. Lời nói kia, hắn coi như Úc Nam Doanh chưa hề thốt ra, mà bản thân cũng chưa từng nghe thấy. Hắn chỉ biết hôm nay là lễ đính hôn, trong mắt hắn giờ đây chỉ có duy nhất hình bóng của người con gái tên Hà Tuệ Dung mà thôi.
Những gì không cần nhớ, hắn sẽ không nhớ nữa.
Những mảnh kí ức không đáng để lưu luyến, hắn cũng không còn cất giữ ở nơi đáy lòng.
Quá khứ ngày xưa xem như hoá thành tro tàn cùng thời gian, hắn hiện tại... Đang bước từng bước tới cuộc đời mới của chính mình, cuộc đời không có dấu chân và vết tích kỉ niệm mà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-le-anh-chua-tung-yeu/3446527/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.