🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chúng tôi xin chia buồn cùng gia đình.”



Vị bác sĩ già lên tiếng, cùng với hai nữ y tá đứng đằng sau cúi đầu mặc niệm trước người đã khuất. Đời người vô thường, đúng là không ai đoán trước được điều gì.



Nhưng ít nhất trước khi Tô Trác qua đời còn được gặp mặt Tô Thư Uyển lần cuối. Xem như cũng hoàn thành tâm nguyện cuối đời.



Khoảng thời gian Tô Trác bệnh nặng, ông ta mới cảm thấy bản thân là một người cha tồi tệ. Tô Thư Uyển là máu mủ ruột thịt, vậy mà Tô Trác lại đối xử tệ với cô như vậy.



Cho nên ông ta muốn gặp Tô Thư Uyển, biết không thể bù đắp lỗi lầm nhưng vẫn phải nói một câu xin lỗi và chúc cô hạnh phúc.



Như vậy, Tô Trác chết mới nhắm mắt được.



“Tô Trác, sao ông lại bỏ tôi mà đi, huhu…”



Lý Mộc Hương gục bên giường bệnh, gào khóc nức nở. Một người phụ nữ bình thường ngang ngược, hống hách như bà ta cũng không tránh khỏi đau lòng khi nhìn thấy người đầu ấp tay gối với mình suốt bao nhiêu năm qua đời. Tô Mỹ Lệ quay mặt đi chỗ khác, khóc thút thít hệt như một đứa trẻ.



Tô Thư Uyển chân tay mềm nhũn, gương mặt đã sớm đẫm lệ. Vương Gia Vỹ để cô vùi đầu vào ngực mình, ôm lấy cơ thể đang run lên lẩy bẩy.



“Có anh ở đây rồi…”



Tang lễ của Tô Trác được tổ chức tại tư gia. Tô Thư Uyển cũng đến dự, khóc mệt đến ngất xỉu tận hai lần. Ngày hạ huyệt, trời bỗng đổ mưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476464/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Hầu Gái Của Vương Thiếu Gia
Chương 117: Mẹ ruột?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.