Mạc Thiên buổi sáng vẫn đến Vương thị, gần trưa mới quay về căn hộ chung cư của Sương Liên. Tô Thư Uyển đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, sau khi ăn chút đồ ăn lót dạ thì cùng Mạc Thiên đến sân bay.
Không hiểu sao mắt trái cô lại giật liên hồi, sợ là có điềm gỡ. Tô Thư Uyển cả đêm qua nghĩ về Vương Gia Vỹ, trằn trọc không ngủ được.
Cuối cùng, cô vẫn gửi một tin nhắn để chào tạm biệt hắn.
“Gia Vỹ, tạm biệt anh. Quên em đi và sống thật hạnh phúc nhé!”
Đến sân bay, Mạc Thiên giúp Tô Thư Uyển xách hành lý vào trong sảnh. Bây giờ vẫn còn sớm, hai người ngồi nói chuyện một lúc rồi mới định đi check-in.
“Mạc Thiên, em đi vệ sinh một lát.”
“Để anh đi với em.” Tô Thư Uyển đang mang thai, Mạc Thiên không yên tâm để cô đi một mình.
“Không cần đâu. Nhà vệ sinh cũng gần đây, em đi một lát rồi quay lại.”
Tô Thư Uyển nhờ Mạc Thiên trông coi hành lý giúp mình, sau đó vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.
Đến khi cô đi ra, nhìn thấy hai người đàn ông lạ mặt cứ nhìn mình. Tô Thư Uyển cảnh giác, bước chân tiến nhanh về phía trước, nhưng còn chưa kịp ra khỏi hành lang khu vực nhà vệ sinh đã bị một người đàn ông dùng khăn tẩm thuốc mê bịt miệng.
Cô không kịp phản ứng gì, ngất lịm đi ngay sau đó.
Bên trong, Mạc Thiên vẫn đang chờ. Mười lăm phút chưa thấy Tô Thư Uyển quay lại, anh bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476457/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.