Chuyện của Tô Thư Uyển chưa giải quyết xong, bây giờ lại đến chuyện của Châu Viên Cầm. Vương Gia Vỹ đang định báo cảnh sát thì nhận được một cuộc điện thoại nặc danh đe dọa.
Nếu như Vương Gia Vỹ dám báo cảnh sát, vậy chuẩn bị tinh thần nhặt xác của mẹ hắn về đi. Vương Gia Vỹ nghe vậy, không dám manh động nữa.
“Rốt cuộc các người muốn làm gì mẹ của tôi?”
“Yên tâm, tao sẽ chủ động liên lạc lại với mày.”
Tút, tút…
Tuy không rõ sự tình, nhưng Vương Gia Vỹ đoán đây là một vụ bắt cóc tống tiền. Hắn chỉ có thể cho người âm thầm đi dò la tin tức, hi vọng có thể tìm được thông tin hữu ích.
Ngay buổi tối, Vương Cẩn tìm đến chỗ của Sương Liên. Mạc Thiên, bà ta cùng Tô Thư Uyển đang ngồi ăn cơm, thấy có người bấm chuông, Tô Thư Uyển liền đứng lên tránh mặt.
Tin tức về Vương Cẩn bị đồn thổi khắp toàn thành phố. Mạc Thiên không dám tin ông ta lại mò đến đây. Sợ mang họa vào thân, anh không cho Sương Liên mở cửa nhưng bà ta lại kiên quyết để người đàn ông kia vào.
“Ông ấy là cha của con đó!”
Mạc Thiên cuộn tròn tay thành nắm đấm. Nếu như Sương Liên biết được người tố cáo Vương Cẩn không ai khác mà chính là anh, bà sẽ có phản ứng như thế nào?
“Chú đến đây làm gì? Không sợ sẽ mang phiền phức đến cho hai mẹ con tôi sao?”
“Mạc Thiên, sao con lại vô tình như vậy? Dù sao ta cũng là cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476456/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.